Hôm qua mình đọc một bài báo có nói rằng tỷ phú Warren Buffett hôm 21/11 đã công bố lá thư hiếm hoi gửi cổ đông, một lần nữa khẳng định lại rằng sẽ làm từ thiện hơn 99% tài sản. Các con sẽ là người thực hiện di chúc của ông.
Đối với bất cứ ai, dù là các doanh nhân thành đạt hay người thường bậc trung, dù là người làm khoa học hay dân kinh tế thì khi tìm hiểu về tiểu sử của vị tỷ phú này chúng ta đều có thể cảm nhận và học hỏi được rất nhiều điểm thú vị và đáng khâm phục. Đặc biệt nếu là sinh viên tài chính không thể không có những cuốn sách gối đầu giường của ông hoặc về ông, một huyền thoại trong giới đầu tư tài chính.
Ngay từ khi còn nhỏ, Buffett đã có niềm đam mê bất tận với những con số. Ông thường ngồi cả buổi chiều với bạn bè để nhìn ra ngã tư đông đúc và ghi lại biển số của những chiếc xe đi qua. Khi hoàng hôn buông xuống, họ trở về nhà đọc “Báo Tiền phong thế giới” , đếm số lần xuất hiện của từng chữ cái trong đó và viết những con số kín trang giấy.
Buffett còn mua Coca-Cola từ cửa hàng tạp hoá của ông nội ở Omaha và bán lại cho những người hàng xóm. Năm 10 tuổi, loại nước giải khát mà Buffett thích bán nhất là Pepsi: “Tôi bắt đầu bán Pepsi vào năm 1940 vì dung tích một chai là 12oz, trong khi Coca Cola chỉ có 6oz, nhưng giá bán của hai lon lại giống nhau. Đây là một lý do vô cùng thuyết phục”.
Sau đó Buffett bắt đầu làm những việc như đăng giá niêm yết của các chứng khoán có thể bán trên thị trường và điền các giấy tờ thủ tục về cổ phiếu , trái phiếu tại văn phòng môi giới của cha mình. Khi lớn lên niềm đam mê với thị trường chứng khoán vẫn không hề thuyên giảm, ông bắt đầu lập biểu đồ về sự biến động của giá cổ phiếu trên thị trường “Tôi bắt đầu yêu thích cổ phiếu khi mới 11 tuổi.
Lúc đó tôi làm việc cho Công ty Harris Upham và phụ trách công việc đóng dấu lên bảng gỗ. Cha tôi là một nhân viên môi giới chứng khoán ở đó. Tôi là tất cả các khâu, từ báo cáo tình hình giá cả thị trường cổ phiếu đến vẽ biều đồ dữ liệu
“Tôi luôn làm những gì tôi yêu thích. Bỏ qua các yếu tố khác, nếu bạn làm một công việc chỉ đơn thuần là vì tìm thấy niềm vui ở trong đó, vậy thì đây chính là công việc bạn nên làm và bạn sẽ học hỏi được rất nhiều điều, đồng thời khi làm việc, bạn cũng sẽ được khơi dậy nguồn cảm hứng vô tận.
(Tâm thư của Warren Buffet dành cho con cái/ Phạm Nghị Nhiên)
Cuộc đời của ông trùm đầu tư, nhà từ thiện lớn nhất thế giới này cho thấy nếu điều mà chúng ta mong ước làm là đúng đắn và chúng ta tin vào nó, thì hãy tiến lên và thực hiện. Hãy biến ước mơ thành sự thật!
Marconi ước mơ về một hệ thống có thể truyền tải âm thanh từ nơi này sang nơi khác mà không cần dây dẫn. Bạn sẽ thấy thú vị khi biết rằng “những người bạn” của Marconi đã tống ông vào một bệnh viện tâm thần khi ông thông báo với họ rằng đã khám phá ra nguyên lý để truyền những thông điệp qua không gian. Ngày nay, chúng ta đã nhận thấy rõ ràng Marconi không mơ mộng hão huyền chút nào. Bằng chứng có thể được tìm thấy trong mỗi chiếc radio, tivi, điện thoại di dộng, vệ tinh viễn thông hay bất kỳ một thiết bị vô tuyến quen thuộc nào khác.
Henry Ford , một thanh niên nghèo khó và không được học hành đến nơi đến chốn, luôn mơ ước về một chiếc xe không cần ngựa kéo. Ông bắt tay ngay vào công việc với những công cụ thô sơ mà không chờ cho đến khi cơ hội thuận lợi đến với mình. Ngày nay, bằng chứng về ước mơ của Ford có thể tìm thấy ở bất cứ nơi nào trên Trái Đất. Ford đã cống hiến nhiều sức lực vào việc hiện thực hoá giấc mơ ấy hơn bất kỳ người nào khác vì ông không bao giờ lo sợ rằng một ngày nào đó mình sẽ thoái chí và từ bỏ ước mơ
Trong câu chuyện thấm đẫm sự lãng mạn của tình yêu và tuổi trẻ giữa anh thợ đóng tàu và cô tiểu thư xinh đẹp, như một điều hiển nhiên, là không thể thiếu được những ước mơ, khát vọng về sự nghiệp vững chắc và hạnh phúc đoàn tụ của họ.
Tháng Chín đã già cỗi. Đợt nóng ngắn ngủi lạnh đi rất nhanh và sáng sớm mai mặt hồ đã phủ một lớp sương mỏng. Tiếng ếch nhái đã im. Những đàn chim đổi mùa kéo nhau hàng đàn trên trời bay về phương Nam. Hoàng hôn rực đỏ những tia sáng tắt dần rất nhanh.
Trong suốt những tháng cuối Hè và đầu Thu chàng trai và cô gái đã có những ngày tháng bên nhau với biết bao những kỷ niệm đẹp trong một khung cảnh cũng đẹp mê hồn:
Hiên chạy dài cả trước mặt tòa nhà và chạy vòng qua hai đầu hồi. Ghế tựa bàn và ghế vải kê rải rác. Ánh sáng mờ mờ trong nhà hắt ra. Thoang thoảng mùi hoa hồng và mùi nho chín trên dàn cây leo.
Dinh cơ nay nằm ở tận cùng phía Đông của đảo Manitou, bên cạnh bờ hồ White Bear. Hồ rất lớn và chạy vòng, bao bọc cả mặt Bắc, mặt Đông và mặt Nam tòa nhà. Làng White Bear thì nằm dọc theo bờ Tây Bắc của vũng Snyder, bên kia hồ.
Một con đường trải sỏi chạy xung quanh nhà. Có cả một nhà kính trồng hoa được một tốp thợ làm vườn chăm sóc, cung cấp hoa quả tươi cho cả gia đình, mùa hè cũng như mùa đông.
Đêm hè nóng bức. Thành quả lao động của những người thợ làm vườn tạo nên mùi hương thơm ngát. Trăng đã lên cao, tỏa vệt ánh sáng vàng óng xuống mặt hồ trông như chiếc kèn đồng nằm chim dưới nước.
Sự xuất hiện bất ngờ của cô gái trong cuộc đời chàng trai đã làm bùng lên ngọn lửa khát khao của khởi nghiệp và làm một cái gì đó cho thu nhập để có thể lo cho tương lai của hai người. Đó chính là điều tuyệt vời nhất mà tình yêu có thể đem lại cho mỗi người trong cuộc đời.
Yêu không chỉ đơn giản là yêu, là những cảm giác bộc phát nhất thời. Yêu thực sự là khi mỗi người đang đắm chìm trong cảm giác đó muốn nó kéo dài mãi mãi. Nói cách khác, họ sẽ nhìn về tương lai mà ở đó hai người luôn được bên nhau. Saint Exupery, một đại văn hào Pháp, đã từng định nghĩa về tình yêu: “Yêu nhau không phải là nhìn nhau, mà là cùng nhau nhìn về một hướng”
Và khi có cùng chí hướng như vậy, thì mỗi người đều tự phải nghĩ đến trách nhiệm của mình để bảo vệ và nuôi dưỡng tình yêu. Cô gái có hướng phấn đấu của cô và chàng trai cũng có những dự định của mình. Và thường thì đàn ông sẽ là những người phải chịu những áp lực nặng nề hơn về vấn đề kinh tế. Điều này thì ở đâu cũng vậy và thời nào cũng thế, tất nhiên cũng có những ngoại lệ, giống như anh khách hàng bài trước mình kể, giai đoạn đầu ảnh lui về hậu phương chăm sóc con cái để vợ yên tâm kiếm tiền vì công việc của vợ cho thu nhập cao hơn. Mình cũng rất cảm phục những người đàn ông như vậy, không thành vấn đề ai kiếm tiền nhiều hơn ai bởi cả hai đều cùng nhau đóng góp những trách nhiệm của mình cho gia đình.
Và như đại đa số, thì chăm lo tài chính cho gia đình thường đặt lên người chồng nhiều hơn. Điều đó cũng là một niềm tự hào, nhưng cũng là mối lo của họ. Giống như phụ nữ thời nay họ không muốn sinh con hoặc sinh rất ít vì việc sinh nở và chăm sóc con cái có thể ảnh hưởng đến bước tiến trong sự nghiệp thì đàn ông cũng có những phản ứng tương tự. Ví như ở Nhật Bản, người ta đã thống kê tỷ lệ ngày càng tăng các chàng trai kéo dài thanh xuân đến …già (đâu đó như gần 30%) mà không muốn kết hôn trước gánh nặng quá lớn của việc phải đảm đương nhiệm vụ trụ cột về kinh tế của một người đàn ông trong gia đình như chuyện mua nhà cửa rồi tiền ăn học của con và sinh hoạt phí (Nhật Bản đa phần phụ nữ ở nhà nội trợ, chăm lo con cái; nhiệm vụ kiếm tiền là của người chồng).
Trong câu chuyện đẹp như thơ tuy có đôi chỗ khá là buồn này thì chàng trai xứng đáng là nơi để cô gái dựa vào
“Bổng nhiên anh nhận ra nếu trước đây động lực lúc đẩy anh thực hiện ước mơ là vì người anh hiện sống vật vờ tại New Jersey, thì bây giờ anh có thêm động lực khác thúc đẩy không kém phần mạnh mẽ: vì Nàng! Anh quyết phải thành công trong vụ đóng con thuyền kiểu mới này để tăng thêm giá trị con người anh trong mắt cha nàng, để ông không bắt anh quay lại làm chân phụ bếp nữa.”
Nhưng ngay cả khi anh có cố gắng như thế thì việc đến với nhau một cách đường đường chính chính của hai người cũng gần như là không thể vì sự chênh lệch giai cấp quá lớn. Anh thợ thuyền là người bình thường, lại là người nhập cư, không gia đình, không tiền bạc, không có vị trí xã hội. Cha mẹ cô gái, người vừa mới bước qua độ tuổi 18, sẽ không bao giờ cho phép cô lấy anh. Không đời nào.
Tháng mười đã sắp qua đi. Tuyết rơi ngày càng nhiều. Mấy hôm nay đến phần lắp ráp những bộ phận cuối cùng của con thuyền.
Cô gái đã đến lúc phải rời xa khu biệt thự nghĩ dưỡng để cùng gia đình trở về thành phố. Và đó cũng là lúc mà họ phải chia tay nhau. Đầy nhớ nhung và nước mắt.
Nàng lấy một tờ giấy khác, kẻ tên chàng lần nữa và tô điểm bằng những bông hoa héo rủ. Trên những bông hoa đó, nàng vẽ những khuôn mặt sầu thảm với những giọt nước mắt. Nàng sẽ giấu những tờ giấy này vào trong mũ mùa hè và cất vào hộp.
Còn chàng làm việc một mình. Con thuyền đã dần dần thành hình. Chàng làm việc say mê, nhưng những lúc dừng tay chàng thấy trào lên một nổi cô đơn mà xưa nay chưa bao giờ chàng thấy.
Yêu nhau là vậy đấy! Là đau khổ, dằn vặt, buồn thương! Nàng không cho rằng ai yêu cũng đều phải chịu như thế, nhưng rõ ràng tình yêu chứa đựng khả năng đó. Yêu có thể hiến cả một cuộc đời lẽ ra mầu hồng thành một mầu xám xịt ảm đạm.
Sang tháng Mười Một, con thuyền đã cơ bản hoàn thành, chỉ còn nốt vài việc nhỏ trang trí bên trong khoang.
Và tháng mười một cũng là thời điểm chia cắt hai người họ. Nàng được gia đình bí mật chuyển đi nơi khác.
Còn chàng, một chàng trai nghèo tiền nhưng không thiếu khát vọng đã nhận được sự giúp đỡ ngoài dự kiến của một người bạn già phóng khoáng và giàu có và cũng đã từng có thân phận như chàng. Thế mới thấy để khởi nghiệp và lập nghiệp ngoài “đôi bàn tay làm nên tất cả” thì vấn đề về vốn (hay gọi trần trụi là Tiền) cũng hết sức quan trọng.
– Tôi thấy cậu là một thằng cha năng động khủng khiếp và lại thiết kế ra được loại tầu chạy nhanh khủng khiếp. Tôi đã đưa ra cho một số bạn bè xem những tấm ảnh con thuyền và tôi tin nếu cậu đến gặp họ, họ sẽ ủng hộ cậu. Vậy thế này, cậu cần tài trợ mà tôi thì có tiền. Tôi sẽ tài trợ cho cậu…
“Tôi cho rằng người có mơ ước và quyết tâm thực hiện mơ ước là loại người đáng quý nhất trên đời. Bỏ tiền vào cho loại người đó là khôn ngoan nhất. Nói cậu biết, hồi trước tôi cũng như cậu, chỉ có mơ ước và lòng quyết tâm thực hiện mơ ước. Nhưng tôi đã gặp một người khôn ngoan, biết đầu tư vào tôi. Ông ta là bạn của cha tôi. Ông già đó đã chết nhưng cách tốt nhất để trả ơn ông ấy là đi theo con đường ông ấy vạch ra. Tôi hy vọng sau này cậu cũng noi gương đó. Cậu sẽ gặp một thằng bé mơ ước và quyết tâm thực hiện nhưng chưa có vốn liếng. Cậu hãy đầu tư vào nó. Đấy là cách tốt nhất, nếu như cậu muốn trả ơn tôi.”
Nếu không có những ước mơ tưởng chừng như quá tầm tay như thề về một cơ nghiệp của riêng mình thì có lẽ chàng thanh niên Na Uy đã không bao giờ nhận được sự giúp đỡ của người bạn già giàu có và tốt bụng.
Ước mơ là thứ có thể giúp chúng ta tìm ra sứ mệnh của mình trong cuộc đời!
Mountain
With Charlie on a cold day from the North
Có lẽ chuyến đi về quê hương sông nước cũng đã cho tôi một ước mơ, dù tôi cũng không rõ ước mơ đó của mình là lớn lao hay nhỏ bé và cha tôi cũng không có người bạn nào để mà chỉ đường cho tôi. Vậy thì, có lẽ tôi sẽ phải tự đi tìm nó
“Tôi chầm chậm đi ngang các triền đồi có những rặng thông sâm sẫm và những cây bạch dương trắng muốt. Chẳng mấy nữa trời sẽ ấm lên. Khung cảnh tuyệt đẹp khi khu rừng hiện ra như một vườn cây hoang sơ được ánh nắng mặt trời chiếu sáng từ mọi phía, những chiếc lá xanh ngắt đung đưa trong gió nhẹ, những thảm có non xanh mướt trên đầu và xung quanh tôi – cùng những giọt nắng trên thảm cỏ và tiếng vo ve của đàn ong, tất cả đều ngát hương và tôi chậm rãi đi về phía trước cho đến khi nghe thấy tiếng nước chảy.
Một buổi sáng yên tĩnh và vẫn còn sớm.
Tôi đi qua
…..Những con đường uốn lượn được viền vỏ sò và những viên đá tròn, nhỏ màu vàng, thỉnh thoảng chìm sâu vào những vệt nắng mặt trời . Tiếng gió rì rào trên thung lũng và thổi dọc những triền rừng.
(Tove Jansson – Moomivalley in November)
Và giờ đây trước mặt tôi là những cánh đồng thẳng tắp của quê hương. Cánh đồng vừa sau mùa gặt, chỉ còn trơ trọi trên đó NHỮNG CỌNG RƠM.
Tôi chợt Ồ lên một tiếng trong tâm trí. NHỮNG CỌNG RƠM
Của Cuộc cách mạng.
CUỘC CÁCH MẠNG NHỮNG CỌNG RƠM
Tôi tin rằng chỉ một cọng rơm cũng có thể làm nên cả một cuộc cách mạng. Thoạt nhìn, cọng rơm có vẻ mỏng manh và không đáng kể gì. Khó có ai lại có thể tin rằng nó có thể khơi nguồn cho một cuộc cách mạng. Nhưng tôi đã đi đến chỗ nhận ra được sức nặng và quyền năng của cọng rơm này. Đối với tôi, cuộc cách mạng này rất thực.
Hãy nhìn những cánh đồng đại mạch và hắc mạch này. Khi chín, chúng sẽ đạt năng suất khoảng 22 giạ (gần 6 tạ) trên một nghìn mét vuông. Tôi tin rằng năng suất này ngang ngửa với tốp đầu ở tỉnh Ehime. Mà nếu ngang ngửa tốp đầu của tỉnh Ehime, thì nó có thể dễ dàng ngang bằng với sản lượng thu hoạch tốp đầu trên toàn quốc – vì đây là một trong các khu vực nông nghiệp trọng yếu của Nhật Bản. Thế mà những thửa ruộng này không hề được cày đất suốt hai mươi lăm năm qua.
Để trồng, tôi chỉ đơn giản rải hạt giống đại mạch và hắc mạch lên những thửa ruộng riêng rẽ vào mùa thu, trong lúc lúa[1] vẫn còn trên ruộng. Ít tuần sau đó, tôi thu hoạch lúa rồi rải rơm của chúng trở lại khắp đồng.
Với lúa thì cũng gieo tương tự. Ngũ cốc mùa đông sẽ được gặt vào khoảng 20 tháng năm. Chừng hai tuần trước khi ngũ cốc mùa đông chín hẳn, tôi vãi hạt giống lúa lên ruộng đại mạch và hắc mạch. Sau khi ngũ cốc mùa đông được thu hoạch và đập lấy hạt, tôi lại rải rơm đại mạch và hắc mạch lên khắp ruộng.
Tôi cho rằng việc sử dụng cùng phương pháp để trồng lúa và ngũ cốc mùa đông là điểm độc đáo chỉ có trong cách làm nông tự nhiên này. Nhưng có một cách còn dễ hơn. Khi sang tới thửa ruộng bên cạnh, tôi sẽ chỉ ra cho các bạn thấy rằng lúa ở đó đã được gieo vào mùa thu năm ngoái cùng lúc gieo ngũ cốc mùa đông. Trên thửa ruộng đó, việc gieo trồng của cả năm đã xong vào thời điểm đón chào năm mới.
Hẳn các bạn cũng để ý thấy rằng cỏ ba lá hoa trắng và cỏ dại đang sinh sống trên những cánh đồng này. Hạt giống cỏ ba lá được gieo giữa đám lúa vào đầu tháng mười, trước khi gieo đại mạch và hắc mạch một thời gian ngắn. Còn cỏ dại thì tôi chẳng cần phải lo gieo hạt, chúng tự làm việc đó khá dễ dàng.
Vậy là thứ tự trồng trọt trên cánh đồng này như sau: vào đầu tháng mười, cỏ ba lá được vãi vào đám lúa đang sinh trưởng; tới giữa tháng thì đến lượt gieo ngũ cốc mùa đông. Đầu tháng mười một, lúa được thu hoạch, sau đó gieo luôn hạt giống lúa cho năm sau rồi phủ rơm lên khắp ruộng. Chỗ đại mạch và hắc mạch mà các bạn đang thấy ở trước mắt được gieo trồng theo phương cách này.
“Thế mà những cánh đồng này không hề được cày xới đất suốt hai mươi lăm năm qua.”
Để chăm lo cho mỗi nghìn mét vuông ruộng, một hay hai người có thể làm tất tật công việc trồng lúa gạo và ngũ cốc mùa đông chỉ trong vòng một vài ngày. Có lẽ không có cách trồng ngũ cốc nào đơn giản hơn thế.
Phương pháp này hoàn toàn mâu thuẫn với kỹ thuật canh tác hiện đại. Nó vứt bỏ hoàn toàn các kiến thức khoa học và bí quyết làm nông truyền thống. Với kiểu làm nông không sử dụng đến máy móc, không chuẩn bị sẵn phân bón và không hoá chất này, sản lượng mà ta có thể thu hoạch được bằng hoặc cao hơn so với sản lượng của những nông trại trung bình ở Nhật Bản. Minh chứng đang rành rành trước mắt các bạn đấy thôi.
(Cuộc Cách Mạng Một Cọng Rơm/ Masanobu Fukuoka)
-Mày biết không Charlie, khi tao cảm thấy rằng gần như tao đã tìm thấy một cái gì đó mà trước đó tao chưa bao giờ nghĩ đến thế là tao hét to váng trời, tao nhảy lên một điệu như của lũ cào cào châu chấu trên cánh đồng chỉ còn trơ những gốc rạ dưới tiết trời ảm đạm tháng Mười một.
Mountain miệng nói tay lại thoăn thoắt rót tiếp một chén trà nóng cho thằng bạn già đang rên hừ hừ trước những cơn gió đầu Đông
-Sao mà chúng ta giống nhau thế ngừoi anh em. Sau những lần nhịp tim tao bị rung rinh quá đà, nó cứ đập loạn xà ngầu hết cả lên trước những bóng hồng :)), lần này qua đến lần khác mà chẳng đi tới đâu. Đến mức mà có lần những thằng bạn của tao,
Charlie đang nói đến đây thì đột nhiên dừng lại: Trời ơi, mày để tao sống với cảm xúc chút, cái xứ khỉ ho này lạnh lẽo quá làm tao nhớ tới chúng nó quá chừng.
Mountain liếc sang thấy mắt Charlie ươn ướt, nó cũng mủi lòng lôi ngay cái khăn mùi soa quý hoá mà nó giữ còn hơn cả giữ vàng suốt từ thuở ấu thơ ấy :)) đưa cho thằng bạn
-Ý tao là tao nhớ những thằng bạn già của tao ấy chứ tao làm gì có cô thanh mai trúc mã nào tặng khăn, đâu phải ai cũng có diễm phúc như mày :). Mới xa nhau có nửa năm thôi mà tao đã cảm thấy lâu lẩu lầu lâu lắm rồi. Hồi đó, cái thằng thi sĩ William ấy, nó hiền lành là thế mà cứ đụng chuyện này là nó lại quát tao như quát con: Charlie mày ơi, thôi nhé, đến cô này là chấm dứt đi nhé, không lại chẳng đi đến đâu đâu :)). Ai chẳng biết nó là thằng sướng nhất trên đời. Rồi đến cái “cụ xứ” nó cũng lao vào rủa xả tao. Cái gì mà mới tháng Năm mà nó đã gào lên “Tạm gác hết những âu lo lại, Ta sẽ không quay đầu”. Gác làm sao được mà gác!
Charlie lại sụt sùi lần này nó lấy cái khăn của thằng Mountain chấm chấm quanh mắt như thầy giáo Toán của nó hồi mới chuẩn bị về hưu:
-Cho nên tao không muốn gặp chúng nó đâu, những người anh em một thời của tao ấy mà. Mày thấy đấy mới nhớ đến thôi mà nước mắt tao đã trào ra thành suối thế này. Gặp nhau chắc sẽ thành sông mất, mà tao biết mày thì không thích sông đâu, phỏng?
Mountain đang thối ruột vì buồn bã bởi những lời u sầu của thằng bạn cũng phải bật cười vì trong hoàn cảnh nào thằng nhỏ cũng không thoát được cái khiếu hài hước bẩm sinh:
-Cho nên, cũng giống mày và cũng khác mày, tao đang đi để tìm cho mình một con đường. Nhưng con đường của tao là để cảm nhận hạnh phúc từ tâm. Tao tìm đến nàng Lý Chính Thất cũng là vì mục đích đó, vì nàng cho rằng sau bao nhiêu năm nàng đã tìm được hạnh phúc khi được sống là chính mình, với cỏ cây hoa lá và không vướng khỏi bụi trần nơi phố thị.
-Nhưng mày đâu phải là Chính Thất, theo con đường đó được thì có lẽ chỉ “cụ xứ” của chúng mày là đủ khả năng thôi :)), mày biết không?
Mountain vừa đăm chiêu vừa xoè tay đỡ cái khăn từ thằng Charlie. Nó gấp gọn gàng xong lại cho vào túi áo ngực, cử chỉ y như thằng Buffalo bên lớp Ricedog năm xưa :))
-Tao biết chứ, nhưng cuộc đời là gì nếu không phải là những lần thử nghiệm để có được những trải nghiệm?
-Câu này thì tao đồng ý với mày. Ngay bây giờ tao có thể nói với mày tao cũng đã lờ mờ nhận ra những suy nghĩ về con đường đi của nông nghiệp quê tao và hiểu vì sao nàng Chính Thất của mày lại cảm thấy hạnh phúc khi được gần với những gì nguyên bản nhất của tự nhiên.
Đó cũng là lý do tao nhảy xe, tất nhiên không phải là xe đò mà là chiếc container chở nông sản ra đến tận ngoài này. Chuyện còn dài lắm, tao sẽ kể mày nghe sau. Giờ thì đêm đã gần về sáng rồi. Thôi anh em mình nên nhanh chóng tìm nơi trú ngụ để cô hàng nước còn dọn hàng.
Hai thằng trả tiền rồi đứng dậy. Trên đầu chúng nó đã thấy Trăng treo,
Trăng của tình đồng chí.
Trong không khí tĩnh lặng của đêm Đông, người ta nghe đâu đây văng vẳng tiếng hát:
Ta biết trao nhau ân cần biết mỗi khi vui buồn có nhau
Thời gian để ta trưởng thành với nhau.
South to the Mediterranean and East to Asia – The Vikings carry war, commerce, and new people into old empires
(Người Viking mang chiến tranh, thương mại và những con người mới vào các đế chế cũ)
By Bertil Almgren
6.
Người Scandinavi không định cư rộng rãi ở Pháp như ở Anh. Nhưng họ đã đạt được một thành công đáng chú ý ở Pháp, biểu tượng là việc trao cho thủ lĩnh Rolf, hay Rollo, vào năm 911, khu vực phía tây bắc nước Pháp vốn là hạt nhân của công quốc Normandy.
Vào khoảng thời gian Rollo và lực lượng của ông, chủ yếu là người Đan Mạch, được thành lập bởi Vua Charles the Simple ở vùng Hạ sông Seine, những người Viking khác cũng đang định cư ở Tây Normandy theo sáng kiến riêng của họ. Trong thế kỷ thứ 10, sự xâm nhập chậm rãi của người Scandinavi đã củng cố thêm những lần đến đây đầu tiên này. Các nghiên cứu về ngôn ngữ đã chỉ ra rằng nhiều người đến sau là người Đan Mạch di cư từ Anh, hoặc ít thường xuyên hơn là người Na Uy từ các vùng phía tây của Quần đảo Anh.
Người ta thường đồng ý rằng quá trình thuộc địa hóa này chủ yếu mang tính chất quý tộc. Trên hết, nó cung cấp lực lượng tiếp viện cho một xã hội nông thôn mà các lãnh chúa Frank bản địa, xét về mọi mặt, phần lớn đã bị bỏ hoang. Đáng chú ý nhất là gia đình Rollo, Công tước đầu tiên, mặc dù đã chuyển sang Cơ đốc giáo nhưng vẫn bảo tồn một số phong tục điển hình của người Scandinavi.
Ví dụ nổi tiếng nhất là phong tục hôn nhân được người đương thời gọi là “more danico” và chế độ đa thê đơn giản ở thời chúng ta. Nếu những người định cư Scandinavia mang theo phụ nữ thì họ không thể nhiều: việc kiểm tra các văn bản liên quan đến Normandy trong giai đoạn từ 911 đến 1066 cho thấy chỉ có sáu phụ nữ, trái ngược với 300 nam giới, có tên Scandinavia. Trong nhiều dịp khác nhau trong thế kỷ thứ mười, các công tước xứ Normandy, mặc dù về mặt kỹ thuật là những người theo đạo Cơ đốc, đã kêu gọi những người Viking ngoại giáo giúp đỡ để chống lại kẻ thù Frankish của họ.
Những thay đổi lớn về địa danh của Normandy từ cuối thế kỷ thứ mười đến đầu thế kỷ thứ mười một cho thấy nhiều điền trang đã rơi vào tay những người cai trị mới. Những thay đổi này đặc biệt ấn tượng ở miền đông Normandy, nơi mà trong số rất nhiều địa danh được tìm thấy trong các tài liệu thời tiền Viking, chỉ còn lại một số lượng rất nhỏ cho đến thế kỷ thứ 11. Có thể ở một số khu vực nhất định, đặc biệt là dọc theo bờ biển, làn sóng nhập cư của người Scandinavi vẫn còn nặng nề hơn.
Thuật ngữ đánh cá và đóng thuyền trong cách nói của cư dân ven biển rất giàu yếu tố Scandinavi thời trung cổ. Thậm chí ngày nay các thuật ngữ Bắc Âu vẫn thường được sử dụng bởi ngư dân và thủy thủ ở bờ biển phía bắc bán đảo Cotentin. Mặt khác, cuộc nổi dậy của nông dân Norman (được mô tả bởi các nhà biên niên sử William xứ Jumieges và Wace), đã làm gián đoạn công quốc trong những năm cuối của thế kỷ thứ mười, đã được coi là bằng chứng về làn sóng nông dân Scandinavia ồ ạt.
Những người nông dân này, ở quê hương họ đã quen với tự do cá nhân và kinh tế, sẽ không sẵn lòng chấp nhận những hạn chế do phong tục phong kiến ở miền bắc nước Pháp áp đặt, được các lãnh chúa Norman của họ áp dụng, hay nói đúng hơn là thích nghi.
Bất kể sức mạnh về số lượng và đặc điểm xã hội của cuộc di cư của người Scandinavi đến Normandy, những người kế vị của Công tước Rollo đã chiếm một vị trí đặc biệt ở Pháp vào đầu thời Trung cổ. Những nhà văn hiểu biết nhất của thế kỷ 10, 11 và đôi khi thậm chí là thế kỷ 12 đều coi người dân Normandy là người nước ngoài.
Chính cái tên “Normandy”, được đặt cho toàn bộ khu vực khá sớm, đã ủng hộ quan điểm này. Trong suốt thế kỷ 11, người Norman nổi bật về tính năng động của họ. Họ là những người lính định cư đã mở rộng diện tích và ảnh hưởng của công quốc gây bất lợi cho những người hàng xóm Frankish của họ, cho đến khi Normandy là cường quốc đáng gờm nhất ở Tây Âu, và thậm chí còn có thể chinh phục nước Anh, nước giàu nhất. Người Norman cũng tạo ra các lãnh địa mới cho mình ở xa như miền nam nước Ý và Sicily, và cuối cùng thành lập công quốc Antioch ở Syria sau khi tham gia chính vào Cuộc Thập tự chinh thứ nhất (1095 đến 1099).
Trong khi làm như vậy, họ đã gây ra nỗi sợ hãi và kính sợ đối với các Giáo hoàng, công tước Lombard, người Hồi giáo Saracens và cả các hoàng đế Byzantine. Thành tích đầu tiên đó chủ yếu nhờ vào kỹ năng, nghị lực tàn nhẫn và sự quyết tâm của các công tước, không ai có thể phủ nhận. Nhưng trong phân tích cuối cùng, phải chăng cả hai phong trào bành trướng này đều là kết quả của sự truyền máu Scandinavia đã mang lại cho những người này sức sống phi thường, để rồi, vào thế kỷ 11, họ đã trở thành thứ mà một nhà sử học gọi là “bậc thầy của thế giới của họ”. ”?
Kiến thức về nước Nga thời Viking rất ít và có rất nhiều cơ hội để suy đoán. Một số người Viking – người Thụy Điển và những người Scandinavi khác – chắc chắn đã đi du lịch, buôn bán và chết trong vùng rừng và thảo nguyên rộng lớn ở phía đông và đông nam vùng Baltic.
Nhưng mức độ mà họ giao dịch hoặc giải quyết vẫn còn rất nhiều nghi vấn. Ý tưởng cho rằng người Viking ở Thụy Điển cai trị các khu vực rộng lớn ở Nga dựa trên Biên niên sử Nestor của người Nga cổ, được viết ở Kiev, kể về việc người Slav đã mời các nhà cai trị Thụy Điển, mà họ gọi là Rus, cai trị đất nước của họ như thế nào, và nói rằng điều này xảy ra vào khoảng thế kỷ thứ chín. Tuy nhiên, bản thảo cổ nhất của Biên niên sử có niên đại từ thế kỷ 14, và truyền thống 500 năm tuổi có thể không đáng tin cậy.
Một số phát hiện đã được thực hiện ở Nga cùng loại với nhiều phát hiện thời Viking được tìm thấy ở Scandinavia. Hầu hết trong số này đều nằm trong những ngôi mộ có nhiều điểm giống với những ngôi mộ kiểu Scandinavi. Vì vậy, ít nhất là nhìn bề ngoài, việc thuộc địa hóa rộng rãi của người Scandinavi ở Nga có vẻ khá chắc chắn.
Nhưng phần lớn bằng chứng chi tiết là không rõ ràng. Ví dụ, ngôi mộ được tìm thấy ở Nga bao gồm những chiếc lược thuộc loại phổ biến ở toàn bộ Tây Bắc Âu, và người Thụy Điển không nhất thiết phải là những người buôn bán tích cực nhất dọc theo các tuyến đường xuyên Phần Lan đến Nga trong mọi trường hợp. Hai dòng chữ runic trên gỗ đã được tìm thấy ở thị trấn kiên cố cũ Starajia Ladoga, phía nam hồ Lagoda, và không xa Leningrad ngày nay, nên ít nhất sự hiện diện của người Scandinavi ở đây đã được chứng minh. Nhưng một số học giả đã đi xa hơn khi cho rằng toàn bộ thị trấn là thuộc địa của người Viking.
Theo lý thuyết của họ, Staraja Ladoga là một đồn bốt nơi người Viking nghỉ ngơi trước khi họ bắt đầu kéo tàu của mình ngược dòng sông Nga, băng qua các lưu vực sông và xuôi xuống sông Volga. Ở đó một lần nữa, bằng chứng là không thuyết phục. Có thể Staraja Ladoga chỉ đơn thuần là một trạm dừng nơi hàng hóa được chuyển từ tàu của người Viking sang các tàu nhỏ hơn, và chính tại đây, chúng được vận chuyển về phía đông nam, ngược lên nhiều con sông của Nga.
Một số ngôi mộ nổi tiếng nhất của Nga được tìm thấy có chứa các đồ vật Scandinavia từ thời kỳ này đã được phát hiện dọc theo những con sông này. Nhưng trong khi những ngôi mộ thực sự là những gò đất nhỏ rất giống với những ngôi mộ ở miền trung Thụy Điển, phương thức chôn cất thường khá khác Thụy Điển.
Ví dụ, sức khỏe với dụng cụ nấu ăn thường được coi là tâm điểm của ngôi mộ. Trong số những đồ vật thực tế được tìm thấy, những chiếc trâm cài hình bầu dục đặc trưng của Scandinavia có thể đã được nhập khẩu. Nhiều đồ trang trí khác được tìm thấy là điển hình của các khu vực không có người Viking.