Rose and Cactus Blog
  • Home
  • About me
  • Rose
  • Cactus
  • Books
  • Stories
  • Film
  • English
Chuyên mục:

Uncategorized

Uncategorized

Hương mùa hè.27

by Rose & Cactus June 30, 2024
Bà
 
Chiều hè tháng sáu oi bức đến mức ông trời có thể chuyển giông, một kiểu điều tiết khí hậu tự nhiên thường thấy.
trên cánh đồng quê nước ngập đến lưng gốc rạ, soi bóng ráng chiều đỏ ối tít tận đường chân trời.
 
Một màu đỏ vàng của đu đủ chín, màu của ánh đồng thau nóng chảy.
 
Một cụ bà nhỏ bé với nước da rám nắng của người quen dầm mưa dãi nắng bước lên bờ từ con mương nhỏ chạy dọc cánh đồng mênh mông.
 
Những nếp nhăn hằn in dấu ấn của tuổi tác, khi chỉ còn ba năm nữa cụ đã bước sang tuổi chín mươi, không làm giảm đi sự nhanh nhẹn vốn có của một cô thôn nữ đảm đang, chịu thương chịu khó.
 
Cụ khẽ chọn một chỗ mà dòng nước trong hơn, rồi hạ chân làm động tác rửa qua để gạt đi những vết dơ bùn đất còn bám trên đôi bàn chân gày guộc. Và một bàn tay gân guốc của cụ kẹp chặt một rổ ốc ngang hông.
 
Đã xong một buổi lao động, cụ thoăn thoắt đi theo con đường làng trải bê tông sạch sẽ để về nhà. Chân đất, nón lá, quần lụa sắn đến gần đầu gối, áo thun họa tiết tối màu đã sờn vai.
 
– Con chào bà, bà có nhận ra con không?
Cụ nheo mắt, ánh mắt tinh anh lấp lánh
 
-Bác Hiền xuống chơi đấy. Bác vào nhà chơi
Cụ đặt rổ ốc một góc ngoài hiên và mở tung hai cánh cửa gỗ của căn nhà mới được xây cách đây vài năm. Một luồng khí nóng đặc trưng mùa hạ phả lên mặt của cả chủ và khách.
 
– Bác ngồi xuống đây uống nước
Bà cụ nhấc cái ấm tích sứ trắng rót nước mời khách. Rồi lại đứng lên giật dây cái quạt treo tường trong khi tay vẫn không ngừng phe phảy chiếc quạt mo cau:
– Bà ơi, tuổi này rồi bà vẫn đi bắt ốc ạ?
– Ngày nào tôi cũng phải ra thăm đồng bác ạ. Tôi vẫn đi kéo xe bò chở lúa về đấy. Đây bác vào đây tôi cho bác xem. Đây, thùng thóc lớn này là lúa mới thu hoạch vụ rồi, còn đây là của vụ năm ngoái chưa ăn hết. Tôi không bao giờ sợ đói, đứa cháu nội mà về là tôi lại xúc cho mấy chục bò gạo về ăn dần.
 
Người khách nhìn cụ già dáng chắc nịch, thấp nhỏ chỉ đến cổ mình mà trong lòng dâng lên một niềm thán phục, thương quý:
-Thế bác lần này ra được bao lâu? Ở đây chơi với các em nó lâu chút cho chúng nó vui
– Con ra chơi lâu bà ạ. Con xuống đây ở với bà chừng nào hết bồ thóc này con mới về đấy. Bà nuôi được con không?
 
Bà cụ bỏm bẻm cười, hàm răng đã rụng gần hết càng làm lộ vẻ chân chất, phúc hậu:
-Bác không phải lo, thóc tôi cấy đấy. Giờ gặt thì tôi thuê người ta. Thi thoảng tôi đi mò cua bắt ốc, rau thì bác thấy tôi trồng đầy ngoài vườn. Mình sống phải căn cơ bác ạ, lúc nào trong túi cũng phải có tiền để tự lo liệu. Tôi từng này tuổi rồi, may mắn vẫn chưa phải phiền đến con cháu ngày nào.
 
-Thế bà nấu gì con phụ cho?
-Bác cứ ngồi chơi. Chút đem ốc về bên nhà (nhà dì mình) nấu với chuối. Tôi không phải đi chợ xa mấy khi. Bác thấy chợ ở đây khác nhiều không? Trên nhà bác tôi đi mấy chợ rồi, chợ Dốc Hanh gần nhà bác, chợ Cam Giá thì chỉ họp buổi sáng.
 
– Bà tối nay có món gì thế?
– Tôi vẫn còn cá hôm trước cô ấy (dì mình) mang sang cho. Giờ tôi không ăn được bao nhiêu, chỉ lưng bát, sáng thì khi ăn khi không. Như mấy hôm nay nực quá không muốn ăn, may sao bác xuống hôm nay là mát nhiều so với mấy hôm trước đấy.
mình ngồi con cà con kê với cụ già 87, mà tóc vẫn còn xanh lắm, đầu óc vẫn minh mẫn tuyệt vời và vẫn biết chính xác trong cái túi giắt cạp quần mình có bao nhiêu tiền :)))
 
– Bác cất đi, tôi không lấy của bác đâu, bác nhìn này, trong túi này tôi có đủ tiền để sống.
Cụ lại cười, nụ cười hiền khô của người suốt đời chỉ biết lao động và làm việc không ngưng nghỉ. 30 tuổi đã góa bụa, ở vậy một mình đã gần sáu mươi năm, một nách ba con. Chồng liệt sĩ, ông hi sinh khi tuổi đời còn rất trẻ.
 
Dì mình về làm dâu bà gần bốn mươi lăm mà chưa bao giờ hai người to tiếng với nhau. Dì mình khỏe, hay lam hay làm, bao việc nhà nông nặng nhọc dì đều dành làm hết nhưng cụ cũng không bao giờ để con dâu phải vất vả làm một mình. Con dâu làm việc gì thì mẹ cũng làm việc ấy, từ cấy lúa, gặt, kéo lúa về nhà đến phơi lúa.
 
Thương con, quý cháu, có gì cũng dành cho con cháu.
 
Đúng thế thật, mình vừa từ nhà bà về đến nhà dì (ngay cạnh) đã thấy bà tất tả sang sân, trên tay là một nắm rau đay và hai quả mướp:
-Nóng thế này, nấu mướp ăn cho mát.
 
Để lại chút rau quả trên bậc thềm sân, bà đã toan quay ngay về nhà thì đã bị người khách nơi xa níu lại để cháu làm một pô ảnh kỷ niệm
-Bà cười thật tươi nhé, tươi như hoa hậu ý!
 
Bà cười tươi hơn hoa hậu chứ,
Nụ cười của người bà, người là trái tim trong ngôi nhà thơ ấu của mỗi người cháu, là người lưu giữ những ký ức tốt đẹp nhất trong tuổi thơ của mỗi người.
June 30, 2024 0 Bình luận
0 FacebookTwitterPinterestEmail
Uncategorized

Hương mùa hè.26

by Rose & Cactus June 30, 2024
Một câu chuyện viết trên xe
(để chống say)
 
Trời hửng nắng sau mấy ngày xập xìu, xám xịt.
 
Ánh nắng mới, tươi và nhẹ, quét một lớp sơn vàng óng lên mặt tiền của nhiều căn nhà nằm hai bên con đường trung tâm phố huyện.
 
Trên ban công treo rất nhiều những giỏ hoa lan tím, hoa dừa nước hồng của ngôi nhà được ốp gạch xám, một người thiếu phụ với mái tóc ngắn đã lốm đốm sợi bạc, đang giũ một chiếc chăn vải.
 
Chiếc chăn có vẻ nặng trên đôi tay gầy guộc của cô, nó trĩu xuống chỉ trực chạm đất. Liền lúc đó, một người thiếu nữ trẻ chạy ra từ căn phòng sát ban công, nhanh tay đỡ lấy một đầu chiếc chăn.
 
Nàng vừa bước qua tuổi mười tám, rạng ngời như một đóa hoa hướng dương mùa hạ. Đóa hoa ấy lúc này diện một chiếc váy tím họa tiết hoa cà, mỗi lần nàng xoay người tà váy lại khẽ tung bay.
 
Gió vờn quanh mỗi bước chân nàng. Những làn gió hiếm hoi trong những ngày nực nội, chúng hòa với nắng và xua đi sự ẩm rít, bí rịt do những đám hơi nước đặc quánh bao phủ tầng không..
 
Những cơn gió không phải để chào mừng những cơn mưa mà để hân hoan với từng tia nắng.
 
Có hai người cùng phối hợp, chiếc chăn phút chốc đã được giăng gọn gàng lên dây phơi. Chiếc chăn khá mới, trắng màu tinh khôi của loại bông hảo hạng tạo thành một background hoàn hảo mà người thợ chụp hình không cần phải nhọc công tạo dựng.
 
Để chụp bức hình mang vẻ đẹp của nghệ thuật sắp đặt. Trong khung hình đó người ta thấy một người mẹ và con gái của cô ấy đang ngồi thưởng trà bên chiếc bàn tròn nhỏ, với vẻ mặt thật thảnh thơi, tự tại.
 
Bên trên họ, những giỏ hoa đung đưa qua lại như những chiếc chuông gió. Những chiếc chuông gió vô thanh, chỉ có màu hoa chảy tràn trên nền phông trắng, trắng tựa áng mây dưới ánh nắng hạ.
 
Dưới sân nhà kế bên, một người đàn ông đang xê dịch tới lui chiếc xe hơi đã cũ.
 
Sau khi điều chỉnh đến một vị trí thích hợp và có lẽ cảm thấy hài lòng ông ta mở cửa xe và bước xuống.
Chiếc xe hơi đen bóng, trên cửa lấm tấm những vệt bùn đất, vàng nâu.
 
Cả những dòng nước đen ngòm ngoằn ngoèo, chảy dài trên mặt kính ở phần mui xe, như thách thức cả hai chiếc cần gạt.
những chiếc cần chỉ có khả năng gạt đi những hạt mưa từ trên trời. Chúng vô dụng với những giọt nước bẩn hắt lên từ những vũng nước dưới mặt đất.
 
Chiếc xe chắc chắc vừa có những ngày trầm mình trên những con đường mưa.
 
Có thể là những con đường đất nhầy nhụa, trơn trượt ở một vùng quê nào đó. Bằng chứng là những rãnh sâu của hai chiếc lốp đã được trám đặc những mảng đất lổn nhổn những sợi rơm vàng. Những sợi rơm rơi rớt trên mặt lộ chạy ngang những cánh đồng vừa qua mùa gặt.
 
Rõ là người đàn ông có ý định rửa xe. Chắc chắn là thế!
 
Ông ta đang ròng chiếc dây cao su từ vòi nước phía sau nhà ra tận sân trước rồi vảy cái ống lên bề mặt trên của chiếc xe.
dòng nước mạnh, phun tung tóe khiến chiếc xe chẳng mấy đã ướt đẫm.
 
Vài giây sau một chàng trai trẻ xách một cái xô nhựa đỏ từ dưới bếp lên. Chiếc xô chứa nước xà phòng hòa tan.
anh ta nhanh chóng nhúng chiếc giẻ lau vào xô rồi bắt đầu tiến hành kì cọ chiếc xe, lần lượt từ trước ra sau.
trên tấm kính, cánh cửa, đuôi xe bọt tung trắng xóa tựa sóng những hôm biển động.
 
Nắng chiếu xiên qua gương mặt điển trai của anh, gió thổi xòa vài sợi tóc trước trán. Cánh tay rắn rỏi, rám nắng đưa lên hạ xuống theo chiếc khăn lau.
 
Người đàn ông, người bố sau khi tạm dừng tay rít xong một điếu thuốc lá thì cũng với lấy một cái giẻ khác mà được vắt trên cành của cây bàng ngay trước cửa. Ông ta ngồi xuống và tiến hành làm sạch lốp.
 
Chẳng mấy chốc hai cha con họ đã hoàn thành công việc tái tạo lại vẻ ngoài của thứ tài sản đáng giá nhất trong gia đình.
vẻ bẩn thỉu, nhếch nhác được lột đi làm chiếc xe cà tàng có thể được xem xét để tăng thời gian khấu hao nếu nhìn từ vẻ ngoài.
 
Sự hài lòng hiện rõ trên hai khuôn mặt giống nhau như đúc:
– Thế nhà con bé ấy ở đâu?
– Dưới phố Đông
– Từ đây xuống đó khá xa. Con mới làm quen với xe, có đi được không?
– Bố đừng lo, xa thế chứ xa nữa con cũng đi được.
– Thế thì cứ cẩn thận, đi từ từ thôi. Hôm nào dẫn con bé lên để bố mẹ biết xem thế nào.
 
Chàng trai trẻ không trả lời người bố, đoạn đi thẳng vào góc nhà lấy ra chiếc khăn khô lau sạch những giọt nước còn vương trên xe.
 
Trên ban công căn nhà hoa, người ta thấy cô gái trẻ đang nhấp một ngụm trà thì vội bỏ ngay xuống.
 
Chén trà đầy nguyên và cô vẫn ngồi mãi ở đó dù tiếng chiếc xe hơi lăn bánh đã nghe nhỏ dần.
 
Ấy là thứ bảy, ngày hạ chí!
 
P/S: Mình gõ xong truyện cực ngắn này thì chiếc xe khách cũng vừa tới Cầu Xá, Tứ Kỳ, Hải Dương. May quá, lần này đi xe xuống thăm dì nhưng mình lại không bị say.
thôi chắc là nhờ ther thẩn, thẩn ther rùi :)))
 
 
 
 
 
June 30, 2024 0 Bình luận
0 FacebookTwitterPinterestEmail

Bài viết mới nhất

  • Giọt nước mắt bay lên
  • Chả dại gì em ước nó bằng vàng
  • Những cơn gió của thiên đường
  • Tản mạn đầu Xuân
  • Con chim bồ câu bé nhỏ

About Me

About Me

RosenKactus@gmail.com

Keep in touch

Facebook Twitter Instagram Pinterest Tumblr Youtube Bloglovin Snapchat

Bài viết nổi bật

  • Giọt nước mắt bay lên

    March 5, 2025
  • Chả dại gì em ước nó bằng vàng

    February 26, 2025
  • Những cơn gió của thiên đường

    February 19, 2025
  • Tản mạn đầu Xuân

    February 12, 2025
  • Con chim bồ câu bé nhỏ

    February 5, 2025

Chuyên mục nổi bật

  • Cactus (19)
  • Film (8)
  • Rose (150)
  • Stories (15)
  • Uncategorized (2)

About me

banner
RosenKactus@gmail.com

Bài nổi bật

  • 1

    Tạm biệt 2023….. (1)

    December 28, 2023
  • 2

    Cảm xúc Thu – Dạo bước trên Mây (6)

    September 30, 2023
  • 3

    ….Xin chào 2024 (1)

    January 1, 2024
  • Facebook
  • Instagram
  • Pinterest
  • Youtube
  • Email
  • Tiktok

@2023 - All Right Reserved. Designed and Developed by YVS Digital


Back To Top
Rose and Cactus Blog
  • Home
  • About me
  • Rose
  • Cactus
  • Books
  • Stories
  • Film
  • English