Rose and Cactus Blog
  • Home
  • About me
  • Rose
  • Cactus
  • Books
  • Stories
  • Film
  • English
Tác giả

Rose & Cactus

Rose & Cactus

Cảm xúc thu
Rose

Cảm xúc Thu – Con đường đến trường (1)

by Rose & Cactus September 4, 2023

Vậy là tháng Chín đã sang, mùa thu thực sự về rồi!

Mùa thu, cũng như mùa xuân, đó là mùa chuyển đổi. Từ mùa hè tươi sáng, náo nhiệt, xanh tươi sang bóng tối và tĩnh lặng của mùa đông. Mùa thu giống như một hành trình hướng nội, nơi đó ta sẽ lần lượt đi qua những trải nghiệm, trí huệ để rồi cuối cùng tiến tới sự vô thức chung.

“Bắt đầu bằng tơ nhện, mùi lên men của nước nho, hoa thược dược, những buổi biểu diễn ra mắt trong nhà hát và chiến tranh Nhật – Trung, gần đây các mùa thời gian thường bắt đầu bằng chiến tranh. Chúng tôi nhìn bầu trời xanh thẫm, nghe tiếng vo vo của đàn ong say mật, tiếng nổ của những trái bom xa. Những quả bom nổ ở phương xa, ở Tây Ban Nha và Trung Quốc. Thiên nhiên đang tiến đến kết cục, và con người cũng không ngồi yên.

 

Bắt đầu bằng tiếng bom nổ và mạng nhện, và cuối cùng cuối tháng Chín, tất nhiên kết thúc bằng một bài thơ, bài thơ ghi chép tất cả những gì có thể nói về thời khắc này. Bài thơ ấy lơ lửng một mình trong văn học thế giới, như một viên đạn lạc không liên quan gì đến hệ mặt trời, mà từ đó nó cất cánh bay lên.

 

Nội dung của nó đơn giản. Chỉ nói về những bông hoa vườn nở dưới thung lũng, và một thi nhân hai mươi tư tuổi lắng nghe tuổi già, lắng nghe sự phù sinh, sự mong manh của ái tình. Ngoài những thứ đó còn có cả vạn vật, có tất cả những cảm nhận của con người liên quan tới sống và chết.

 

Tôi lẩm nhẩm bài thơ này trong khi dắt chó đi dạo, như một nhà văn Nga, trong mùa thu ngọt ngào mùi nước nho, và thoáng chút hơi mù tạt.

(Márai Sandor)

Một tối mùa thu, như nhiều tối khác, mẹ con mình lại đi dạo. Chúng mình không có con cún cưng nào đi cùng như nhà văn Sandor cả, nhưng trên con đường quen thuộc này luôn luôn, chúng mình hay gặp một cô bé chắc cũng tầm tuổi con mình đi dạo với con chó của em.

Có vẻ cô bé rất thân thiết gắn bó với con vật cưng của mình. Nhưng vào một tối  Thu nọ, mình bỗng nghĩ sao không có ngày nào thấy ai đó đi cùng cô bẻ nhỉ, bố, mẹ hay bất cứ ai cũng được. Chắc mình cứ lo xa vậy thôi, phải chăng vẻ khá cô quạnh của khí Thu cũng khiến cho con người dễ ưu tư?

Ngày độc lập. Trời vừa qua cơn mưa, đường vẫn còn ẩm ướt, nhưng rõ ràng đã cảm thấy sự khác biệt. Đó như là sự hiển nhiên của sự vận động Trời và Đất:

Tháng Chín, Trăng sáng hơn hẳn.

Trăng, niềm cảm hứng cho biết bao thi nhân, chắc chắn, là một đặc sản của Mùa thu.

Trăng đêm nay sáng quá

Kìa ánh trăng sáng ngời

Nhưng mùa Thu không chỉ có Trăng, mùa Thu là

mùa của Mây, Gió, của sắc vàng Hoa cúc, của hương Sữa nồng nàn,

mùa của những vì sao lấp lánh, của những chú đom đóm lập loè,

mùa của những ngọn lửa, của làn khói từ đống lá khô.

mùa của các lễ hội truyền thống, từ Âu sang Á.

Mùa thu là

mùa của các giác quan, đầy ấm áp.

Biết bắt đầu Viết gì đây trong vô số những thứ đẹp đẽ như thế của Mùa.

Mình chưa biết,

cho đến tối qua khi mình và con thư thả trên con đường quen thuộc với những người, lạ-mà-quen, những người đi bộ ngang đường.

Thì mình nhìn thấy một chú bé chỉ tầm năm sáu tuổi, được cha chú hướng dẫn đạp xe trên đường. Chú bé, chắc cũng tương đối quen tay lái xe đạp rồi nên tự đi được.

Bài học ngày hôm nay của Người cha là hướng dẫn chú sang đường:“Con phải chú ý đến phía trước, phía sau trước khi bẻ lái, từ từ thôi.”

Nó gợi cho mình nhớ cũng đã lâu lắm rồi, chục năm có lẻ, ông xã mình cũng đã có những buổi dạy con đạp xe như thế.

Trên những con đường nhỏ,

Từ con đường nhỏ này sang đến con đường lớn hơn

Những con đường từ nhà đến trường

Những con đường từ trường đến muôn phương

Phải rồi, còn gì ý nghĩa hơn khi vào thời khắc đầu năm học mới này, trong không khí đậm chất thu này,

Mình và các bạn thử để cảm xúc phiêu dạt trên

Những con đường tới trường

Buổi mai hôm ấy, một buổi mai đầy sương thu và gió lạnh, mẹ tôi âu yếm nắm tay tôi dẫn đi trên con đường làng dài và hẹp. Con đường này tôi đã quen đi lại lắm lần nhưng lần này tự nhiên thấy lạ.

 

Cảnh vật chung quanh tôi đều thay đổi, vì chính lòng tôi đang có sự thay đổi lớn: hôm nay tôi đi học.

Thanh Tịnh

Trong ký ức của bạn, ngày đầu tiên đi học, con đường đến trường thế nào? Có đẹp và ấn tượng như của nhân vật mà nhà văn Thanh Tịnh nói đến. Có sương thu và gió lạnh không? Hay là nắng ấm và gió mát? Hay là cái gì khác nữa?

Mình sẽ kể bạn nghe con đường tới trường trong cảm nhận ngày đầu tiên đi học của mình. Nhưng trước hết bạn hãy phóng xa tầm mắt, thật là xa,  đến tận miền viễn Đông xa xôi của nước Nga rộng lớn, nơi ấy là vùng đất băng giá sát Bắc Cực, xứ Siberia để xem ở đó trẻ em đi học thế nào.

Mình có thông tin thêm, nhiệt độ ngày hôm nay, bên đó là 33 độ F (tức khoảng gần 1 độ C).

Mùa thu ở Siberia là mùa mà nước đến giới hạn đóng băng.

The road to the school – Siberia

Raphael Lauer

1.

Siberia , vô tận, rộng lớn, nhiệt độ kiểu Bắc cực, thậm chí xa hơn về phía đông so với Nhật Bản và cách Valdivistoc 5000 km về phía bắc là Yakutia, nước cộng hòa lạnh nhất nước Nga ở giữa Oymyakon, với 500 cư dân. Đây là nơi có người sinh sống lạnh nhất trên trái đất. Nhiệt độ trung bình vào mùa đông là âm 40 độ C. Ở đây mọi thứ bình thường đều trở thành thứ gì đó đặc biệt.

Đặc biệt là đường đến trường.

Một chuyến phiêu lưu hàng ngày ở nhiệt độ khắc nghiệt. Trẻ em ở Siberian Oymyakon có cách đến trường lạ lùng nhất thế giới.

Sáu giờ sáng, một buổi sáng lạnh giá ở Oymyakon.

Irina Taric đang chuẩn bị trước khi các con của cô thức dậy. Cô làm tan băng được lấy từ sông để con trai Aljosha có thể rửa mặt khi ngủ dậy. Không có nước sinh hoạt ở nơi lạnh nhất trên trái đất. Nhiệt độ có thể xuống tới âm 70 độ C, các đường ống nước sẽ dễ dàng đóng băng, vì vậy người dân lấy nước ngọt từ sông thành từng khối băng rồi làm tan chảy để sử dụng.

Sau đó Irina kiểm tra nhiệt độ như mọi ngày, lại khoảng âm 50 độ. Điều đó có nghĩa là con trai Aljosha của cô phải đi học.

Aljosha 8 tuổi, những đứa trẻ cùng tuổi với cậu chỉ được phép đến trường khi nhiệt độ xuống dưới âm 54 độ. Ngay cả trước khi cậu bé đi học. Aljosha cảm thấy  lạnh khủng khiếp, không có nước sinh hoạt, trong nhà cũng không có nhà vệ sinh nên Aljoysha phải ra ngoài nhà phụ ngoài vườn.

“Đôi khi cháu không thấy phiền khi ở trong nhà. Bởi vì cháu chỉ có thể ở bên ngoài tối đa một hoặc có thể là hai giờ.

Mẹ cậu bé, Irina, đã sưởi ấm phòng khách lên khoảng 20 độ, vì vậy khi Aljosha mở cửa ra phòng ngoài và sau đó là cửa trước, về cơ bản, nhiệt độ hàng ngày ở Oymyakon thực sự là lạnh hơn 70 độ.

Ở Oymyakon không ai dành nhiều thời gian hơn mức cần thiết ngoài trời lạnh, mọi thứ xảy ra bên ngoài đều được thực hiện rất nhanh chóng, nếu không nó không chỉ trở nên khó chịu mà còn nguy hiểm. Cậu bé Yakut lao vào nhà nhanh nhất có thể.

Cách đó bảy km, tại một trang trại hẻo lánh, bạn cùng lớp của Aljosha cũng đã dậy. Gia đình Aljosha sống nhờ vào việc chăn nuôi bò, trước khi đến trường, Sajana phải giúp việc ở khu chuồng trại. Ở đó tương đối ấm áp, với nhiệt độ gần như đóng băng. Ở Oymyakon người ta cũng nói “Làm việc” là một thứ quần áo tốt nhất.

Sana, con  mang ra đây cho mẹ cái  xô và ghế đẩu được không?

 

Mẹ ơi, khi con lớn con sẽ giúp mẹ vắt sữa bò nhiều hơn nữa.

Trong mùa đông khắc nghiệt, gia đình cần mọi sự hỗ trợ ở chuồng trại, các anh chị lớn tham gia vào việc cho ăn và chăm sóc động vật. Gia đình có thể tưởng tượng một ngày nào đó Sajana sẽ tiếp quản trang trại, nhưng sự thật, họ đã biết từ lâu rằng Trường học chính là chìa khóa cho ước mơ của cô con gái út của họ.

Cháu thích động vật, không chỉ bò mà còn cả chó và mèo.

 

Đó là lý do tại sao cháu muốn trở thành bác sĩ thú y, đúng không?

 

Ồ vâng ạ

Bất cứ ai muốn trở thành bác sĩ thú y đều phải đi học.

Còn ai muốn đến trường và sống ngoài làng thì phải phụ thuộc vào Gregori. Gregori là tài xế xe buýt trường học, chiếc xe chở học sinh duy nhất ở Oymyakon. Ngôi trường đã cung cấp cho người đàn ông 58 tuổi một nhà để xe có hệ thống sưởi. Sự tiện nghi đảm bảo rằng chất lỏng động cơ của xe buýt được bảo vệ khỏi bị đóng băng và xe của ông có thể khởi động ở nhiệt độ băng giá này.

“Hôm nay trời lại lạnh lắm, sáng nào tôi cũng phải kiểm tra dầu và hộp số. Nó đã ở dưới âm 50 độ rồi. Đó là điều bình thường, vậy thì sao, đó là cách tôi làm hàng ngày. Suy cho cùng thì đó là vì mạng sống của bọn trẻ.

Để xe buýt có thể chạy được trong điều kiện nhiệt độ khắc nghiệt này ngay từ đầu, Gregori đã thực hiện các biện pháp phòng ngừa đặc biệt cho chiếc xe. Hỏng động cơ khi có trẻ em đang ngồi trong đó sẽ rất nguy hiểm. Vì vậy, người đàn ông 58 tuổi này sử dụng mền để cách nhiệt cho tất cả các dây cáp nhạy cảm dễ bị hư hỏng, nhằm bảo vệ chiếc xe khỏi cái lạnh cực độ trong chín tháng mùa đông dài. Gregori thực sự sưởi ấm bằng cách luôn luôn nghe đài phát thanh với âm lượng lớn.

Một số học sinh khó chịu bởi chiếc radio ồn ào của Gregori, nhưng không cách nào tránh khỏi, những đứa trẻ sống ở trang trại ngoài làng phải phụ thuộc vào tài xế xe buýt. Hầu hết các hộ gia đình đều không có ô tô riêng.

Trở lại Aljosha, sau nửa giờ được đun trên bếp, nước lấy từ sông đã đủ ấm để tắm.

Ở vùng Yakutian của Siberia, sẽ không thể tìm được việc làm nếu không có giấy chứng nhận tốt nghiệp, cơ hội tìm được việc làm tốt lại càng ít. Mẹ của Aljosha biết điều này nên bà cho con đi học.

Hôm nay chỉ có đứa con trai út của bà mới có thể ở nhà. Trường mẫu giáo vẫn đóng cửa ở nhiệt độ dưới âm 48 độ C.

 Tại trang trại của cha mẹ Sajana cách Oymyakon bảy km, công việc của Sajana và gia đình cô bé ở chuồng ngựa hiện đã hoàn thành. Bữa sáng có cá, trứng và cháo ấm làm từ bánh mì, sữa và đường. Bữa ăn ấm áp, giàu năng lượng. Sajana có các anh chị cũng sẽ sớm phải bắt xe buýt đến trường.

Ăn nhanh lên các con, kẻo lỡ chuyến xe mất!

Trang trại của gia đình Sajana ở xa đến nỗi xe buýt của trường không thể đón Sajana và các anh trai cô bé trước cửa nhà của chúng. Ba người họ vẫn phải đi bộ một đoạn đường dài trong cái lạnh băng giá, mẹ của chúng, Shigina, quấn con gái mình trong bốn lớp quần áo khác nhau, bên ngoài mặc thêm hai chiếc áo khoác nữa.

Cũng như hai đôi găng tay, một chiếc mũ lưỡi trai và một chiếc mũ trùm đầu dày. Sajana thường mặc nhiều quần áo đến mức cô bé không thể tự mình mặc hoặc cởi chúng.

Cậu học trò Aljosha cũng không để mắc sai lầm khi mặc quần áo đến trường. Và cũng dựa vào phương pháp phân lớp. Giống như những đứa trẻ khác ở Oymyakon, cậu bé 8 tuổi có bộ trang phục đặc biệt dành riêng cho trường học. Bên ngoài áo len, Aljosha đang mặc áo sơ mi và áo khoác. Cậu bé cũng mặc sáu lớp quần áo, trong đó có áo khoác ấm làm từ len và lông thú. Mẹ cậu, Irina, che phủ kín không để cậu bé hở tí da thịt nào. Vì nếu vậy, thì ở Oymyakon này, bạn có thể chết vì lạnh cóng.

Aljoysha bước đi thật nhanh khi cậu bé đi trên đường , chỉ trong một khoảnh khắc ngắn ngủi, một khoảnh khắc rất đặc biệt. Cậu bé nghe thấy màng nhầy trong mũi mình kêu lách tách khi nó đóng băng trong xoang trong tích tắc. Độ ẩm ngay lập tức hình thành những cục băng nhỏ trên lông mi của cậu.

Đã đến lúc phải bắt đầu con đường đến trường dài khoảng một cây số.

Người mẹ ở nhà đầy lo lắng.

Chúng tôi chỉ tồn tại được ở đây vì chúng tôi đã quen với nó. Nhưng dưới 55, 56 độ tôi sẽ không cho lũ trẻ ra khỏi nhà. Khoảng âm 69 độ thì sẽ rất nguy hiểm, chúng tôi sẽ không ra ngoài với mức nhiệt như thế.

Hôm nay trời ấm hơn ba độ so với giới hạn âm 55 độ của Irina, khiến Aljosha rất vui vì cậu bé không thích những ngày không được phép ra ngoài. Bất chấp cái lạnh, Aljosha thực sự thích con đường đến trường.

“Cháu thích con đường đến trường vì đi bộ, chạy bộ rất vui.”

Aljosha thích những lối tắt và đôi khi còn đi đường vòng bất chấp sự hướng dẫn nghiêm ngặt của cha mẹ.

Trong khi đó, chiếc xe buýt trường học vẫn loay hoay dọc những con đường quanh co ở Yakutia. Hôm nay Gregori cần đón gần 50 trẻ em. Và đưa chúng đến trường. Một khi Gregori bị bệnh, hơn một phần ba số học sinh phải nghỉ học, nếu xe buýt lại hỏng, sẽ nguy hiểm cho mọi người và điều này thường xảy ra ở những nơi lạnh giá nhất trên trái đất.

“Nếu trời lạnh như vậy, dầu và xăng có thể đóng băng, mọi chất lỏng đều có thể đóng băng. Sau đó tôi phải làm ấm nó bằng cách nào đó. Nếu không xe sẽ không thể khởi động.”

Các con đường xung quanh Oymyakon đang trong tình trạng tồi tàn. Mọi ổ gà đều có thể trở thành cái bẫy ở đây. Trong trường hợp động cơ hỏng, Gregori có 30 phút cho đến khi nhiệt độ bên trong xe ngang với nhiệt độ bên ngoài là âm 50 độ. Người tài xế xe buýt duy nhất ở nơi xa xôi này ý thức được trách nhiệm đặc biệt của mình, ông cẩn thận điều khiển xe vòng quanh những hố lớn nhất.

Ở đây, trục xe bị gãy không phải là hiếm. Ở nhiệt độ này, bộ giảm xóc nhanh chóng đóng băng và trở nên cứng, nhưng ở Yakutia, ô tô lại là một hiện tượng mới. Người Siberia luôn dựa vào tài nguyên thiên nhiên của họ, không phụ thuộc vào công nghệ, vốn rất nhạy cảm với giá lạnh.

September 4, 2023 0 Bình luận
0 FacebookTwitterPinterestEmail
Tháng tám
Rose

Tháng tám (1)

by Rose & Cactus August 18, 2023

Tháng tám dần trôi. Mùa thu đang đến rất gần rồi! Mùa tuyệt đẹp để  làm mọi việc, bao gồm Đọc và Viết

Mời các bạn thưởng thức những áng văn đẹp như thơ về “Tháng tám” của tác giả Verlyn Klinkenburg

Việc cắt cỏ khô lần thứ hai đã bị hoãn lại vì nông dân không thể ra đồng. Nếu Tháng tám diễn ra theo cách của Tháng bảy, những con ngựa sẽ phải ăn cỏ hostas, thứ chưa bao giờ trông dồi dào hơn thế.

Mọi loại nấm đều đang vào mùa. Một buổi sáng ẩm ướt nọ, cơn mưa như hoá sương mù, khiến một chú ong mắc trên những tấm thảm ướt sũng từ lối vào tổ.

Bầu trời có màu trắng xám suốt cả tuần. Những phép ẩn dụ cũ về sự xuất hiện của màn đêm đã thất bại. Nó không “đến”, nó không “rơi”. Mặt trời không “lặn”. Những đám mây chỉ đơn thuần là che khuất chúng cho đến khi bóng tối bao phủ.

Những con chó nhạy cảm với thức ăn chờ đợi bữa xế lúc 5 giờ vào buổi trưa.

Và thế là tháng bảy đã kết thúc. Nó giống như sống dưới một chiếc lá đại hoàng. Ở các khu vực vùng Đông Bắc, lượng mưa trung bình của tháng rơi vào một ngày duy nhất, sự hoài nghi dâng cao như nước chảy không ngừng, giờ qua giờ, dưới các cống thoát, dòng chảy tràn ra đường và rửa sạch cánh đồng của chúng tôi, làm cằn cỗi những cây ngô vốn đã còi cọc.

Nhiệt độ trung bình hàng ngày trong tháng bảy thấp hơn bình thường gần 4,5 độ ở thành phố New York, và thấp hơn xấp xỉ 8,5 độ so với tháng bảy năm ngoái, khi tất cả chúng ta đều phàn nàn về cái nóng không thể chịu nổi.

Nó cho thấy cơ thể con người thực sự hòa hợp tốt với trạng thái bình thường, chúng ta giữ trong mình bộ điều nhiệt nhạy bén. Đồng thời, nó làm cho sự bình thường trở thành một điều lý tưởng không thể tiếp cận, một điều tưởng tượng của nhà thống kê.

Đến một lúc nào đó, cho dù trời có mưa bao lâu đi chăng nữa, bạn chỉ cần từ bỏ và đi theo nó. Tôi làm cỏ dưới mưa và hái những quả mâm xôi và quả việt quất dưới mưa. Tôi đã nhìn thấy những người cắt cỏ dưới mưa, mặc những chiếc áo khoác màu vàng sáng rực và di chuyển nhanh  để giữ cho những lưỡi cắt không bị vướng vào cỏ ướt.

Tôi đã thu hoạch tỏi trong vườn cách đây không lâu và sau đó tự hỏi mình có thể treo chúng ở đâu cho khô ráo. Đi bộ trên con đường trũng chạy qua nhà, tôi bắt gặp một con diệc xanh lớn đang hong khô chân trên con dốc rải sỏi. Một con diều hâu đuôi đỏ mắc vào dòng điện cao bên trên đầu, chỉ để cảm nhận làn gió nhẹ.

https://roseandcactus.com/wp-content/uploads/2023/08/August-2.mp4

 

Phía trên con diều hâu và phía trên đám mây che phủ, mặt trời đang tỏa sáng rực rỡ, trời sắp ngả bóng hoàng hôn  và cung Bọ Cạp mọc. Tôi nghĩ về một loại trắc quang đang diễn ra trên đó, một cuộc đấu tranh giữa ánh sáng và bóng tối, mặt trời cố gắng xuyên qua những đám mây, trong khi những đám mây, vô cùng biến đổi, chặn năng lượng của mặt trời.

Đó là thứ mà Rubens sẽ vẽ, một kiệt tác của sự rực rỡ và hoa mỹ, một cảnh chiến đấu kiểu Baroque trong bóng tối hoàn toàn, cuộc sống bình thường của những người bình thường vẫn tiếp diễn đều đặn, trong khi họ chờ xem mọi chuyện sẽ diễn ra như thế nào.

Wyoming là thủ phủ mây bay. Một số sinh ra ở bang này, một số di chuyển từ nơi khác, nhưng chúng đều phát triển lên, vì Wyoming cũng là một “nhà hát” của Gió. Trong nhiều ngày vào mùa hè này, những đám mây đã di chuyển như những kẻ di cư, làm nhiễu loạn ánh sáng mặt trời.

Đặc biệt là vào lúc hoàng hôn, dọc theo rìa phía đông bắc của dãy núi Bighorn, những đám mây địa văn lớn – được định dạng bởi những ngọn núi, nghĩa là – nổi lên theo địa hình và sau đó nghiêng ra phía dưới đáy lạch, làm tối bề mặt của Bighorns và tái hấp thụ  bóng tối đó.

Đó là một mùa hè ẩm ướt ở Wyoming và có nhiều mây. Các kiện cỏ khô đã được xếp thành hình kim tự tháp trên cánh đồng để tránh ẩm và lúa mạch đã không phải tưới tiêu. Thông thường, khi bình minh ló dạng, những chú chó chạy trên con đường đầy cỏ khô, hít vào và thở ra đám khói, cho đến khi chúng tiêu tan thành một màu xám xịt.

Đó là những ngày hè bình thường,  bầu trời quang đãng vào buổi trưa. Chúng kết thúc với những tia chớp lập lòe khắp chân trời đêm, cơn bão ở rất xa đến mức có cảm giác chúng nằm bên dưới chòm sao bọ cạp, chòm sao không bao giờ lên quá cao trên bầu trời phương bắc xa xôi.

Nhưng dọc theo con đường từ Cheyenne đến Sheridan, một trận gió lớn thổi từ đồng cỏ rộng mở về phía đông, một bức màn mưa đáng ngại phía bên trên. Nhiệt độ giảm xuống gần ba mươi độ, và mưa rơi ngược chiều gió nặng hạt đến nỗi những người lái xe phải dừng xe trên đường, tắt cần gạt nước và nhìn những tia sét “chết người” đang bao vây họ.

Hai mươi dặm trên đường, nhiệt độ tăng lên nhiều bằng mức nó đã giảm. Cơn gió mạnh phá vỡ cảnh quan của bầu trời để rồi khiến nó đẹp chẳng khác gì trên mặt đất. Những đám mây tụ lại thành vô số hình dạng, mỗi hình đòi hỏi sự giống nhau của riêng nó. Những mảnh đá lửa và mảnh đá hắc diện thạch xuyên qua tầng trung quyển.

Mây Mammatus, mịn như đá cuội ở bãi biển có mực nước thấp, bám vào mặt dưới của mảng mây lớn, trong khi mây Pilcus –  có nghĩa là đầu lâu – đu vào đỉnh của chúng.

Tháng támMột số đám mây trông giống kiểu lâu đài cổ, và những đám mây khác đã bị đập thành những tấm chì hoặc xếp chồng lên nhau như thép Damascus. Các tia khí thiên hà của vũ trụ sâu thẳm đã hiện diện và các tinh vân cũng vậy.

Cũng như kiểu tóc buộc chặt, nhuốm màu xanh lam của một người phụ nữ có vẻ hết sức tức giận, băng qua bầu trời, lao về phía tây. Cô ấy rướn người qua những bụi cây ngải đắng, va phải một luồng gió ngược và bị cuốn vào hư vô.

Mùa hè này, tôi thường xuyên bị cây tầm ma châm đến nỗi tay tôi bị tê dại dai dẳng – tuy nhiên, không nhiều đến mức tôi không thể cảm nhận được vết châm tiếp theo của cây tầm ma.

Tôi không đeo găng tay xuống vườn rau vào buổi sáng sớm khi sương còn dày, chỉ định uống cà phê và xem khoai tây lớn lên. Nhưng những cây tầm ma mới luôn mọc lên chỉ sau một đêm, và những cây cũ ẩn mình bên những cây hoa bia sẽ lộ diện dưới ánh nắng mặt trời. Tôi không thể không nhổ chúng, thậm chí bằng tay không.

“Cỏ dại vùng Đông Bắc”, cuốn sách không thể thiếu đó, in một bức ảnh khủng khiếp về những sợi lông châm chích của cây tầm ma. Nó cho biết thêm, “Khi cọng lông bị đứt ra và tiếp xúc với da, nó hoạt động như một kim tiêm,  tiêm các chất độc histamine, acetylcholine và 5-hydroxytryptamine vào vết thương.

“Cây tầm ma thích đất giàu dinh dưỡng, vì vậy tôi ghi nhận lời chỉ dẫn và chất chúng lên đống phân trộn. Trên mảnh đất phía trên chỗ trồng khoai tây, một cây bí ngô đang quấn lấy cây bắp ngọt. Cũng có những dây leo của cà chua bi, một ít bí mùa đông và ba cây dưa chuột – hai cây dưa  đã là quá nhiều.

Tôi bước vào mê cung dây leo và thân cây này hàng ngày chỉ để nghiên cứu cấu trúc của nó và để chiêm ngưỡng cảnh giữ chặt và chộp lấy đang diễn ra trên những rãnh đất nhão nhoét bên dưới những cây ngô đồng. Phần này của khu vườn không phải là mục vụ nhỏ nhất.

Tất cả các cây dây leo đều mọc chồi non. Lá và thân của chúng dựng đứng và cọ vào da khi tôi chuyển hướng chúng trong lúc cố gắng không dẫm lên những quả dưa chuột được bọc bằng gai cứng.  Sự dịu dàng thông thường của sự phát triển mới của mùa xuân đã qua lâu rồi. Bây giờ mọi loài trong khu vườn đều hoà hợp với nhau, dù tốt hơn hay hay tệ đi.

Hình thái chín chỉ là một hình thức chuyên môn hóa, hay chuyên môn hóa hình dạng. Dù bằng cách nào, giờ đây nó đang ập xuống khu vườn này một cách nhanh chóng, giống như hoàng hôn đang đến gần hơn mỗi ngày. Việc chờ đợi quá lâu, quá kiên nhẫn để có được một bắp ngô ngọt hay một quả cà chua chín có vẻ là một sự phung phí lạ thường. Và sự đợi chờ này sắp kết thúc.

Tôi gần như mong đợi một khoảng dừng khi mùa chín rộ đến, nhưng khu vườn sẽ lao nhanh vào giai đoạn lão hóa, hay đúng hơn là đi vào định nghĩa về độ chín của riêng nó thay vì của tôi.

Một bông cải xanh đã ngả màu. Dây đậu cứng và có màu nâu. Những cây đậu sào đã bắt đầu héo rũ. Bọ cánh cứng Nhật Bản đã ăn gần hết số cây leo Virginia, vươn từ vườn trên xuống vườn dưới. Chỉ có những cây tầm ma vẫn tiếp tục xanh tươi mỗi ngày cho đến mùa xuân, những cây tầm ma, lampsquarter và cây kim ngân hoa.

Tháng támĐây là một năm khá nhiều châu chấu ở miền Tây, nếu bạn ngẫu nhiên thích châu chấu, một năm đầy tai họa. Trong một cuộc khảo sát phi khoa học được tiến hành vào cuối buổi chiều hôm qua, tôi đã phát hiện ra rằng nếu bạn dắt hai con chó đi dạo trên một đồng cỏ Wyoming bằng phẳng, rộng sáu mươi mẫu Anh, thì mỗi bước đi của bạn sẽ hất tung cả mười hai tá châu chấu, không kể đến cái mà lũ chó đã đánh bật ra .

Một trong những con chó, một con chó lai màu vàng, lao vào những con châu chấu nhảy vào đường đi của nó, nuốt chửng chúng và nhổ chúng ra, trong chớp mắt. Con chó kia quá oai nghiêm với châu chấu.

Khi những chú ngựa đi qua đống cỏ khô, chúng cúi đầu len lỏi tới lui, nhìn đám côn trùng bu lại dưới chân, lắng nghe tiếng nổ bất ngờ, nghe như tiếng gió lớn giữa những chiếc lá khô giòn hay tiếng gọi vọng từ xa của một con bói cá.

Những chú chim yêu thích sự sinh sôi nảy nở đột ngột. Bạn thường thấy những con chim cổ đỏ lôi những con giun đất như thể chúng là những sợi xích neo, nhưng bây giờ những con chim cổ đỏ chạy dọc ven con đường rải sỏi, mổ những con châu chấu trên đường đi. Có rất nhiều protein bổ sung, tốt cho gà gô và gà lôi và tốt cho cá hồi tung tăng bên bờ suối.

Vào buổi sáng, khi mặt trời trở nên gay gắt, châu chấu nhảy từ bãi cỏ cao đến bức tường phía đông của các tòa nhà trang trại, nơi chúng đợi cho đến khi được sạc đầy, thì sẵn sàng cất cánh. Châu chấu rất dễ bắt vào buổi sáng.

August 18, 2023 0 Bình luận
0 FacebookTwitterPinterestEmail
  • 1
  • …
  • 17
  • 18
  • 19

Bài viết mới nhất

  • Giọt nước mắt bay lên
  • Chả dại gì em ước nó bằng vàng
  • Những cơn gió của thiên đường
  • Tản mạn đầu Xuân
  • Con chim bồ câu bé nhỏ

About Me

About Me

RosenKactus@gmail.com

Keep in touch

Facebook Twitter Instagram Pinterest Tumblr Youtube Bloglovin Snapchat

Bài viết nổi bật

  • Giọt nước mắt bay lên

    March 5, 2025
  • Chả dại gì em ước nó bằng vàng

    February 26, 2025
  • Những cơn gió của thiên đường

    February 19, 2025
  • Tản mạn đầu Xuân

    February 12, 2025
  • Con chim bồ câu bé nhỏ

    February 5, 2025

Chuyên mục nổi bật

  • Cactus (19)
  • Film (8)
  • Rose (150)
  • Stories (15)
  • Uncategorized (2)

About me

banner
RosenKactus@gmail.com

Bài nổi bật

  • 1

    Tạm biệt 2023….. (1)

    December 28, 2023
  • 2

    Cảm xúc Thu – Dạo bước trên Mây (6)

    September 30, 2023
  • 3

    ….Xin chào 2024 (1)

    January 1, 2024
  • Facebook
  • Instagram
  • Pinterest
  • Youtube
  • Email
  • Tiktok

@2023 - All Right Reserved. Designed and Developed by YVS Digital


Back To Top
Rose and Cactus Blog
  • Home
  • About me
  • Rose
  • Cactus
  • Books
  • Stories
  • Film
  • English